vô hình
tôi cảm thấy như vô hình
trong thế giới của em
tôi cảm thấy như điên dại
mỗi khi em kề bên
những cảm xúc tôi chôn vùi
đang dần dần thoát ra
nhưng giọng nói vẫn trong đầu
không cho tôi làm thế
tôi cảm thấy như vô hình
tại sao tôi lại thế
tôi cần em hơn bất kì ai từng nói với em câu hẹn thề
tôi nghĩ về em từng ngày
nhớ đến em từng giờ
nhưng tại sao tôi lại là thứ vô hình
trong mắt em vậy
trước khi tất cả im lặng
tôi đã nghĩ em cần tôi
nhưng thật khó để chấp nhận
ngày mai tôi lại khóc
nếu em biết sẽ quay lưng
xin đừng nói yêu tôi
vì tôi tin hết những lời này
kể cả khi em lừa dối
tôi cảm thấy như vô hình
tại sao tôi lại thế
tôi cần em hơn bất kì ai từng nói với em câu hẹn thề
tôi nghĩ về em từng ngày
nhớ đến em từng giờ
nhưng tại sao tôi lại là thứ vô hình
trong mắt em
tôi cảm thấy như vô hình
tại sao tôi lại thế
tôi cần em hơn bất kì ai từng nói với em câu hẹn thề
tôi nghĩ về em từng ngày
nhớ đến em từng giờ
nhưng tại sao tôi lại là thứ vô hình
trong mắt em vậy